Thứ Năm, 11 tháng 10, 2012

EM NÀO BIẾT



EM NÀO BIẾT


Em từ vô thủy về đây

Ta từ muôn trước theo mây về trần

Ân tình, tiếng gọi thanh tân

Gởi theo trăng gió bao lần gọi Em!



Một lần gọi suốt thâu đêm

Nghe như tiếng suối êm đềm Đào Nguyên

Muôn sau nhạc trổi Ngọc Tuyền

Ru hồn thảo mộc diệu huyền Bích Câu



Một lần tiếng gọi giang đầu

Bến sông hoang lạnh không cầu tri âm

Ngàn trùng sóng nước âm thầm

Hòa âm viễn mộng bần thần xưa sau ...



Một lần tiếng gọi tình sầu

Nghe như núi tuyết bể dâu đổi dời

Vô thường một thủa chia phôi

Nghe ra em cũng ngậm ngùi lệ pha!



Gọi từ sinh tử cầm ca

Anh ngồi cất tiếng; Em là mây xa!

Mốt mai ngắm giọt mưa sa

Bóng em bao thủa la đà viễn khơi



Anh ôm tiếng gọi đất trời

Vọng từ muôn kiếp nên lời bao dung

Em đi, em đến muôn trùng

Tình ta huyễn mộng vô cùng ngát xanh

Ru Em ngủ giấc an lành.

Vô chung!



SÀI GÒN, 8.2012








Sc Xuân Phù Tang C T - Ngh Thut Kết Hoa
Biên tập: Thích Minh Thông
(chuaminhthanh.com) Sự phát triển lên đến đỉnh cao của nghệ thuật kết hoa Nhật Bản, cành cây, lá, cỏ, hoa tươi thường được sử dụng, làm trung tâm vẻ đẹp cho không gian thiền. Có 
nguồn gốc từ nghi lễ dâng hoa cho Đức Phật, rồi phát triển thành một hình thức nghệ thuật đặc biệt từ thế kỷ 15, với nhiều phong cách và trường phái. Nghi thức dâng hoa trong Phật Giáo, trở thành một môn nghệ thuật đặc trưng của tôn giáo, cho dù nó vẫn tiếp tục giữ lại được tính tượng trưng và ý nghĩa triết học.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét