Bản tình ca mùa đông
CUỐI THU - ĐẦU ĐÔNG
Chiếc lá u huyền
Chợt rơi
Vào lòng tranh
Mùa sen trong
Bỏ đi cùng mùa Hạ
Một dòng Thu biếc
Gợi nhớ
Mùa qua ...
Lạnh bờ môi thâm
Với cơn gió bấc đầu Đông
Em như sen
Thay mùa cũ
Anh đợi trông qua đường
Mong mỏi
Mùa Đông về cười giá buốt!
Đôi lòng tay áp chặt
Hơi ấm tỏa lan
Anh áp vào tim cô
Cho tình ấm lại
Anh xin một nỗi trông chờ bé dại:
- Một mùa đông
Lửa dậy từ lòng tay mình.
Bờ hoang lạnh
Chợt reo ca:
- Ơi Mùa Đông - Đóng băng
Thôi ảo mộng!
Trần gian - Cô tịch!
HTLT
Hàng phi lau bạc đầu ngóng đợi
Chỉ với chiếc bóng soi mình
Nước hồ lặng câm
Bao giờ mùa Xuân lại sang?
Giờ trắng xóa tuyết băng
Dòng nước cuốn trôi hương nồng nàn
Một thủa
Ta làm con suối nhỏ
Heo hút chảy trong cõi giá băng
Lời chia xa còn vẳng ngân trong cô tịch
Chảy đi
Một đảo tuyết nhỏ ngồi phô hình hài trắng tuyết
Em còn khóc lặng lẽ đến bao giờ?
Như nguyệt cầm nức nở giũa khuya tàn
Như nguyệt cầm nức nở giũa khuya tàn
Đời còn bao thăng trầm đỗ vỡ
Đêm tàn
Ngày sẽ chóng sang
Đêm tàn
Ngày sẽ chóng sang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét