Thứ Tư, 3 tháng 10, 2012

LỜI TỰ TÌNH CỦA CHÀNG LÃNG TỬ

LỜI TỰ TÌNH CỦA CHÀNG LÃNG TỬ

 



 

CUỘC THOẠI: 

LT: 
- Chị xem hồ sơ E xong chưa? 
MM: 
- Xong rỒi. Thanks, 1 phong cách rất là cuo 
LT: 
- O hiểu? 
- Sao Chị lớn tuổi mà cách nói thấy trẻ quá vậy? 
MM: 
- Lớn tuổi thì hay thích phong cách trẻ vì “già rồi phải nói chuyện phong cách trẻ cho người ta thấy mình trẻ hơn một chút”. 
- Phong cách anh bạn rất “lãng tử” như tên, có một cái gì đó thật cuốn hút và khía cạnh này dành cho những người muốn tò mò để được biết nhiều thêm về “Lãng Tử”.
- Chúc anh bạn ngày nào cũng có một niềm vui đến và bớt đi một nỗi buồn. 
LT: 
- Chị biết Lãng Tử là gì không? E thử giải thích nhé! 
- LÃNG TỬ: LÃNG: sóng nhỏ vượt lên trên (MẠN: mũi thuyền trong từ LÃNG MẠN)), TỬ: người, con trai, học trò. Nghĩa là: NGƯỜI VƯỢT QUA CHÍNH MÌNH VÀ MỌI THỨ TẦM THƯỜNG. Ta thấy ý nghĩa rất hay, nhưng đôi khi mình hiểu nhầm vì thói quen ngôn ngữ, hoặc ngôn ngữ bị gán ép theo quan niệm cổ hủ. Trong ai cũng có tính chất “Lãng Tử”, bạn cũng vậy! bạn có tính chất này nhiều lắm! Đúng không? 

"XIN TRÁI TIM CHỊU ĐIÊU LINH. ĐỂ DÂNG ĐỜI SỐNG ÂN TÌNH THỦY CHUNG". Niềm vui và nỗi buồn chúng nương dựa và xô đẩy nhau để tồn tại. Như hai giọt nước, giọt nước trước kéo giọt sau hay giọt nước sau thúc đẩy giọt trước. Chúng cùng chảy. Vui buồn làm nên đời sống. Chúng đều như nhau cả. Cho nên chúng ta có thể ôm được nỗi buồn vào lòng, như ôm cô đơn vậy, ôm sự sống đang chảy. Nhờ vậy trái tim mới có sức mạnh để vượt qua. Niềm vui, hạnh phúc ất sẽ có để tiếp nối đời sống! Một dòng chảy cuồn cuốn đến vô cùng. 
MM: 
“Trong tình ái, ta thường khởi đầu bằng hùng biện và kết thúc bằng triết học 
Tình yêu là con đẻ của thi sĩ. Vì thế hễ không cho roi vọt là nó dễ hư thân” 
LT: 
Tặng thơ đề ảnh: 

A1. ĐÊM QUA GỐI MỘNG HOANG ĐƯỜNG. 
CÁNH CHIM VỀ ĐẬU TRONG VƯỜN MM. LT 

A2. ÊM NGHE TRONG CÕI ĐỜI HƯ. 
TIẾNG THƯƠNG TIẾNG DỖI CŨNG TỪ LÒNG TA. LT 
MM: 
- Bye, now offline. Good luck 
LT: 
- Thanks. Goog night. 

LỜI TỰ TÌNH CỦA LÃNG TỬ 


Ta đón nhận lời thương yêu trìu mến 
Tự đất trời hoang vắng lạnh tuyết sương 
Hoa vô ưu nở thắm ngập bên đường 
Hương từ ái mười phương về rộng tỏa 

Đẹp tình ta giữa vô cùng hòa nhập 
Sầu và vui như muối biển tan rồi 
Nửa bên này cũng là nửa bên em 
Tâm lặng chiếu ánh nguyệt rằm minh bạch 

Lòng ngọc sáng như cánh sen tinh sạch 
Dậy hồn thơ nồng thắm vạn trinh nguyên 

Hà Nội, 18.03.2009 
HTLT

2 nhận xét: